Tôi là dân Công nghệ Thông tin, quen em ba tháng, em là thầy giáo, ở trọ cách chỗ tôi khoảng 9km. Theo cảm nhận của tôi thì chúng tôi thì thầm hợp, sau một thời điểm nữa em đồng ý khiến người ấy tôi. Tôi đã đến tuổi lập gia đình và bác mẹ cũng ân hận thúc, tôi muốn em tới nhà chơi để công chúng được biết nhau. Em đồng ý. Khi thấy tôi dẫn một người con gái về nhà ba má rất vui, sau đó bố mẹ ca ngợi em tuy hai bên chưa tiếp xúc rộng rãi.
Trong thời điểm yêu nhau, em kể cho tôi nhân thức em đã có một mối tình, nhì người đã đi quá giới hạn. Em còn ngây thơ bảo người đó nói yêu em mà chẳng thể lấy em, thế mà em vẫn tin. Tôi nói đó là dĩ vãng và bằng lòng điều ấy. Tôi hỏi bây chừ đến với tôi em đã xong xuôi với người đó chưa? Em tư vấn sẽ hoàn thành nhưng người đó không muốn, tuy không tới được với em và mong em vui vẻ nhưng họ lại không muốn thấy em đi chơi với bất cứ một người đại trượng phu nào.
Phổ thông lần tôi đi chơi với em thì người đó gọi điện rộng rãi, em không dám nghe máy vì có tôi. Tôi cũng nhẹ nhàng nói: Khi em đã đồng ý làm người yêu anh thì nên nói rõ ràng với họ, anh không muốn bị lừa dối trong tình ái". Em nói: "Anh lặng tâm, sẽ không khiến tác động tới tình ái của chúng ta đâu". Nghe em nói thế tôi cũng lặng tâm. Một buổi tối tôi gọi điện em không nghe máy, em nhắn tin lại là đang bận khiến đồ chơi cho trẻ ở phòng, tôi cảm nhận em đang nói dối liền chạy xe đến phòng em thì em không ở đó. Tôi gọi điện đa dạng lần em không nghe máy, quyết định chờ em về nói cho rõ ràng. Tới gần 23h thì tôi thấy người đó chở em về, khi thấy tôi nhì người sợ và quay xe chạy đi. Người đó chở em về phòng bạn cùng trường của em ngủ vì em không dám gặp tôi. Tôi chạy xe về gọi điện thì em nghe máy, em nói là muốn gặp họ lần cuối để nói cho rõ ràng, rồi sẽ nói cho tôi nhân thức sau. Tôi bế tắc và mất niềm tin ở em nhưng vì yêu em quá tôi đã bỏ dở.
Tham khảo: Không đến được với tình cũ, bà xã cũng trong khoảng bỏ luôn mái nhà
Sau thời điểm đó, một hôm tôi vào phòng em chơi, trời mưa to quá nên không về được. Tôi ở lại ngủ, nói là ở lại cùng em nhưng chỉ nằm ấp ủ em thì thầm, khi yêu em tôi đã hứa hẹn sẽ tôn trọng em và không làm chuyện đó cho đến lúc cưới. Đang ủ ấp em ngủ ngon giấc, hơn 4h sáng bỗng dưng em thức dậy và nói muốn chạy thể dục (lúc trước em không bao giờ chạy). Tôi nghi ngờ và không cho em đi. Em dậy đi thể dục là để gặp mặt người đó, nhì người đã hứa nhau trong khoảng trước. Tôi không cho em ra khỏi phòng, lúc này người đó vào gõ cửa kêu em, tôi nói em thành lập cửa nhưng em không dám, người đó gọi mãi không thấy em tư vấn nên trèo lên ô thông gió nhìn tham gia thấy tôi. Tôi muốn đạp cửa xông ra nhưng nghĩ em là một cô giáo và muốn giữ sĩ diện cho em nên đành im lặng. Người đó nhân thức tôi ở trong phòng cũng im thin thít ra về. Lúc này, quá giận dữ vì phổ quát lần em nói dối, tôi tát em một cái và chạy xe ra về.
Nhì tuần trôi qua tôi không muốn giao thông, em có nhắn tin, gọi điện cho tôi nói rằng không muốn mất tôi. Thật sự tôi vẫn yêu và nhớ em phần nhiều, không biết có nên tiếp diễn miễn thứ cho em nữa không? Ví như họ cứ tiếp tục lừa tôi để chạm chán nhau như thế thì sao? Mong anh chị cho tôi một lời nhắn nhủ chân tình.
Hưng / Theo VNE
Có thể bạn quan tâm: Tin Tức Cập Nhật 24h
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét