Hơn 3 lần nằm viện vì những “tai nạn nghề nghiệp”, anh Lê Văn Mùi (quê Thường Tín – Thủ đô) vẫn bám trụ với nghề xe ấp ủ. Anh bảo, đó là công tác tốt nhất anh có thể khiến cho để đem đến doanh thu nuôi sống gia đình bản thân mình.
>> Gã trẻ trai kể chuyện bị ép khiến cho người tình của bà chủ
>> Quý bà ghen tuông ngược, mua mọi cách kiếm con từ phi công trẻ
>> Sợ hãi kinh rợn học sinh ‘nghịch’ xác chết
Nhân thức anh Mùi khiến nghề xe ôm ấp, lại là người thường xuyên xúc tiếp và làm việc với những cô gái trong nghề “bán phấn buôn hương”, chúng tôi liên lục liên lạc với anh để được nói chuyện và tìm hiểu về những gian nan, nặng nhọc trong công việc anh đang khiến cho.
Tuy nhiên, hứa gặp anh Mùi không phải dễ. Anh luôn bận bịu với những kế hoạch mưu sinh. Thêm tham gia đó, một nguyên nhân khiến cho anh luôn chối từ cuộc chuyện trò với chúng tôi đó là: “công tác anh làm cho rộng rãi mẫn cảm lắm”.
( Ảnh minh họa )
Tới khi bị chúng tôi thuyết phục anh mới dành ít thời gian buổi trưa của bản thân mình để trò chuyện. Anh bảo, anh quê ở Thường Tín – Hà Nội. Nhà anh có năng lực tài chính thấp, bố mẹ chỉ là nông dân nhưng lại có đến 4 người con. Anh chỉ được học hết lớp 9 đã phải nghỉ học để theo nghề phụ đại dương.
Khiến cho phụ biển được 5 năm, dành dụm được ít tiền, anh mở màn lên Thủ đô, cùng một lực lượng bạn mở khu chợ cầm đồ. Hội chợ lúc đầu khá đông khách. Thế nhưng, làm ăn với nhau được hơn nhì năm thì một người bạn trong lực lượng bội nghịch. Cậu ta gom tổng thể tài sản của bạn bè rồi bỏ trốn.
Lúc này, anh Mùi đã có bà xã và hoàng hậu anh đang mang thai. Vì thế, không còn bí quyết mưu sinh nào khác, anh vác xe máy – của cải độc nhất vô nhị của mình ra tuyến phố để khiến cho xe ấp ủ. Nhưng làm xe ấp ôm cũng không dễ chơi.
Hôm trước tiên – anh nhớ lại, anh đang bắt khách ở gần cổng bệnh viện Bạch Mai thì một tuổi teen trông nhỏ thó ra gọi anh vào quán bia… khiến cho một vài chai.
“Nghĩ bản thân mình không có tiền, hiền thê con ở nhà còn đang đói rã họng, khách thì chưa nhận nên bản thân chối từ thẳng tay. Không ngờ, buổi chiều, bản thân bị một lực lượng người lùa tham gia ngõ và tấn công tả tơi” – anh Mùi kể.
Hôm sau, biết luật, mình tìm gặp mặt “đại ca” quản lý đội xe ấp ôm trong khu vực để mời họ chầu nhậu rồi xin xỏ “đất làm ăn”. Trong khoảng đó, cứ nhiều lúc, bản thân lại mời các đại ca 1 – 2 cốc bia nên được đứng đón khách ở những địa điểm đẹp mà chằng ai hỏi đến nữa.
Dĩ nhiên, được “đại ca” tạo yếu tố kiện thì cũng đồng nghĩa với việc bị nhiều người ghen tuông ghét”, anh Mùi kể.
“Hôm đó, bản thân nhớ là trời đã khuya, chắc khoảng 23h đêm. Cánh xe ôm ấp khu vực đó đã nghỉ gần hết. Còn chính mình, vì đang cần tiền nên cố nán lại đón thêm cuốc khách. Đang đứng thì hai bạn teen từ trong bệnh viện lại gần, một trong hai người bảo bản thân mình chở về Ngọc Hồi – Thanh Trì.
Nhìn đôi giới trẻ, bản thân mình thấy gai gai sống lưng nhưng cuối cùng, chính mình tắc lưỡi. Xe chạy đến chợ Ngọc Hồi, hai tuổi teen bảo bản thân mình rẽ tham gia ngõ rồi dừng lại. Bản thân vừa dừng xe thì từ phía sau một chiếc mũ bảo hiểm tát mạnh tham gia đầu. Bản thân mình mê man, lăn ra đất. Tiếp đến, nhì thanh niên liên tục xả thân đấm đá và vụt gậy tham gia người… Tới khi dân làng tróc nã hô, đôi thanh niên mới bỏ chạy. Tuy nhiên, vụ đó, bản thân mình lãnh đủ. Một cánh tay bị gãy, mũi bị dập và đầu chảy loang máu”, anh Mùi hãi hùng kể lại.
Một thời điểm sau, anh hồi phục sức khỏe. Tất nhiên, sau cuộc báo oán vì tranh giành địa bàn làm ăn đó, anh Mùi không quay về địa điểm đón khách cũ nữa. Anh bắt mối và trở thành “người chuyên chở” cho những chân dài chuyên nghề “bán phấn buôn hương”.
Anh bảo, công việc đó nhàn hơn vì chẳng hề đi kiếm khách, số tiền “bo” của các chủ chứa cũng như các chân dài cũng phổ thông hơn. Thế nhưng, để tới được công việc ấy, anh cũng đã từng bị đánh đến nhập viện khâu trán vì chót tranh việc của bè bạn anh mà ko phải hay nhân thức…
(còn nữa)
Theo Vietnamnet
® Phiên bản quyền thuộc về tác giả và nguồn tin được báo mới tổng thích hợp trích dẫn
Xem nhiều hơn: Play Boys
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét