Giờ đây, mỗi khi Công Vinh sinh ra quần là áo lượt, mỗi khi anh ghi bàn thắng, và mỗi lần anh tỏa sáng, đâu đó vẫn xuất hiện một số câu mỉa mai: “Giá như Văn Quyến không sa ngã thì liệu hiện nay Công Vinh có được tung hô như vậy?” Phải rồi, là “giá như”, nhưng thế cục này không có chỗ cho từ “giá như”, bởi vì phần nhiều chúng ta chỉ sống và hiến đâng một đời người.

Văn Quyến đã tham gia “bán độ” tại SEA Games 2005, một việc khiến cho trái với lương tâm đạo lý, vì vậy anh phải mất đi cả tương lai của bản thân mình để chuộc lại tội ác năm xưa. Đã 11 năm sau cái ngày lỗi lầm của Văn Quyến bị phơi bày, anh cũng kịp quay về cuộc sống đời thường, cũng bấy nhiêu năm qua đi, nửa kia bóng đá Việt vẫn chưa thể quên được hình ảnh “thần đồng bóng đá” thuở nào. Người ta vẫn thường nhắc, vẫn tìm chút thông tin ít oi trên báo chí về Văn Quyến rồi lại chẹp miệng, rồi tiếc nuối nuối.

Cảm hứng mà Văn Quyến sản xuất ngày nào là quá lớn, lớn tới nỗi người ta cứ nhớ về anh rồi buồn, rồi tiếc nuối thay cho anh. Nhưng cường bạo thay, vài người lại so sánh anh cùng Công Vinh, họ nghĩ là nếu Văn Quyến không dính tham gia bê bối bán độ, anh sẽ còn rạng ngời và Công Vinh cũng chẳng có ngày bữa nay. Phải rồi, vì Văn Quyến là người có khả năng bóng đá bẩm sinh, lối chơi của anh làm người ta nhớ, người ta thương, người ta khâm phục tới hơn 11 năm qua, rồi làm người ta quên đi bao nỗi lực và nỗ lực của Công Vinh. Có thể Công Vinh không có khả năng thiên vị, nhưng anh cũng là một trong những cầu thủ chăm học hỏi, tập tành mà thành tài. Vậy nhưng biết bao nhiêu năm quyết tâm, anh vẫn bị cái bóng quá lớn của Văn Quyến khiếp sợ. Họ so sánh, rồi họ mai mỉa…

Còn nhớ Bác Hồ từng nói: “Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì khiến cho việc gì cũng khó”. Văn Quyến có tài nhưng đức anh chưa đủ, vậy thì hà cớ gì cứ hoan hô rồi dìm Công Vinh tới nỗi phủ nhận mọi đóng góp của Vinh? Lại nói về cái “tài” và cái “đức”, chúng ta phải thừa nhận rằng Công Vinh có đủ hai yếu tố đó. Do vì suốt nhiều năm qua, Công Vinh cũng đã cống hiến gần như, chẳng vậy mà anh vẫn là ngôi sao, tiền đạo sáng giá nhất của ĐTQG.

Phải chăng vì quá nhớ, quá nuối tiếc thứ cảm hứng tuyệt vời mà Văn Quyến mang lại thuở nào mà người ái mộ vô tình phủ kiếm được kỹ năng và sự góp sức của Công Vinh bỏ ra cho bóng đá đất nước?

Đáp lại mọi sự so sánh, mai mỉa, Công Vinh vẫn luôn giữ thái độ khiêm nhịn nhường và tôn trọng người bạn bè cũ Văn Quyến. Anh thầm yên thi đấu và góp sức hết bản thân mình. Thậm chí anh còn chẳng hiểu vì sao dù thi đấu tốt mà vẫn bị ghét, vẫn bị chê cười. Khi được so sánh quá phổ quát với Văn Quyến, Công Vinh đã san sớt những lời lẽ rất thực bụng: “Văn Quyến là người đi trước tôi và giành được phổ thông thành công. Chúng ta phải ghi nhận những gì mà anh ấy đã khiến cho được. Còn riêng bản thân tôi lúc nào cũng nghĩ cuộc sống không bao giờ hy vọng người nào cả và bạn nào dừng lại ắt sẽ bị tụt lại phía sau. Cái quan trọng là bản thân phải khiến việc hết kỹ năng có thể của chính mình. Kết quả sẽ chứng minh cho đại chúng thấy rằng mình có khiến cho việc tốt hay không? Sau khi xong xuôi sự nghiệp, mình nhìn lại sẽ thấy tự hào về những gì mình khiến cho được. Bạn dạng thân tôi chưa bao giờ đon đả đến việc người ta so sánh bản thân với Văn Quyến thế nào cả. Mỗi người có một sự nghiệp khác nhau. Quan trọng là việc tôi đã tới được với bóng đá, tôi đã hiến đâng hồ hết những gì có thể để đạt được những chiến thắng, đó là những danh hiệu cả của tập thể lẫn tư nhân. Tôi cảm ơn bóng đá vì nó cho tôi đông đảo thứ…”
Linh Linh / Theo Kênh Thể Thao
Có thể bạn quan tâm: Tạp Chí Đàn Ông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét